LỜI MỞ ĐẦU

Nghị Trình cho Người Sống Sót là một cuốn cẩm nang dựa vào cộng đồng nhằm đòi công lý cho người sống sót mà tất cả chúng ta đều đáng được hưởng. Đây là món quà yêu thương dành cho những người đã vượt qua được nạn xâm hại tình dục và các hình thức bạo hành tình dục khác. Đây cũng là cuốn cẩm nang dành cho những người tìm cách ngăn chặn và can thiệp vào hành vi bạo hành tình dục, bao gồm cả quấy rối tình dục.

Những người từng vượt qua cảnh bị bạo hành tình dục là người có nội tâm mạnh mẽ và kiên cường. Chúng tôi biết điều đó có ý nghĩa như thế nào khi quý vị vượt ra khỏi cuộc đấu tranh ấy và đối diện với một ngày mới. Người sống sót không chỉ là câu chuyện về nỗi đau của chúng tôi mà họ còn hơn thế. Chúng tôi là gia đình, là bạn bè, là đồng nghiệp và là người lãnh đạo. Mục đích của chương trình này là hướng đến điều chúng ta mong muốn, rằng mọi chúng ta sẽ không còn giữ câm lặng nữa.

Vào tháng 10 năm 2017, cả thế giới đã rúng động khi hàng triệu người cùng giơ tay lên và nói, “me too.” Những người sống sót—với nhiều người thì đây là lần đầu tiên—đã chia sẻ những câu chuyện của mình về nạn bạo hành và về cách họ vượt qua nỗi đau để trở nên kiên cường. Điều này đã lay động tâm can của hàng triệu người và là chất xúc tác cho một khoảnh khắc văn hóa chưa từng có tiền lệ. Gần 3 năm sau đó, chúng ta vẫn đang chứng kiến hiệu ứng lan tỏa của khoảnh khắc ấy và sự hình thành của cả một phong trào. Mục đích của Nghị Trình cho Người Sống Sót là nhằm tạo dựng sức mạnh và thay đổi lộ trình đối thoại, nhất là với những người yếu thế, ít tiếng nói trong xã hội của chúng ta.

Chúng tôi là một tập thể của những tổ chức và người sống sót tin rằng những nạn nhân này nên là người định hình nên lộ trình đối thoại quốc gia về bạo hành tình dục. Chúng tôi đang hướng tới tầm nhìn về công lý cho người sống sót, đó là nền tảng cho công việc của chúng tôi và sẽ còn mãi suốt nhiều thập kỷ tới đây. Trong năm 2020, chúng tôi đang bắt đầu công việc của mình theo hướng đi này, với cam kết đặt nền tảng tạo dựng nên phong trào tương lai, thay đổi chính sách, chuyển dời chủ điểm diễn thuyết và những nỗ lực kêu gọi trách nhiệm trong dài hạn. Chúng tôi vinh danh những người đã thực hiện công việc này trước chúng tôi, đặc biệt là các cộng đồng phụ nữ Da Đen1 , Bản Địa và da màu, những người đã cho chúng tôi thấy được ý nghĩa của sự kiên cường.

Với tư cách là một ủy ban chỉ đạo gồm 21 tổ chức và hơn 60 cộng đồng đối tác, ưu tiên hàng đầu của chúng tôi luôn là cứu giúp những người sống sót. Bên cạnh đó, chúng tôi cũng nỗ lực chịu trách nhiệm về các trải nghiệm khác nhau của những người từng bị quấy rối tình dục, tấn công tình dục và các hình thức bạo hành giới khác. Người sống sót không phải là một tượng đài, chúng tôi cũng không thể cùng thống nhất về điều cần thay đổi và cách mang lại sự thay đổi ấy, nhưng chúng tôi lựa chọn tiến về phía trước trong cộng đồng. Chúng tôi chủ yếu chịu trách nhiệm trước những người thường bị bỏ ngoài vòng đối thoại về bạo hành tình dục, hay những người thậm chí còn không được

coi là nạn nhân chứ chưa nói đến người sống sót. Người Da Đen, Bản Xứ, nhóm người da màu khác, người đa dạng tính dục, chuyển giới, liên giới tính và không nhận mình là giới tính nam hay nữ, thanh thiếu niên, người lao động, người nhập cư được pháp luật bảo vệ hoặc không, người bị khuyết tật, đang hoặc từng bị tống giam và các đối tượng vẫn bị coi là nhóm bên lề khác trên phạm vi toàn cầu; chúng tôi tin vào giá trị và sức mạnh của những tiếng nói này, đồng thời cam kết chủ động đối thoại với họ. Và nữa, do hầu hết chúng tôi đây cũng chính là những người sống sót, vậy nên chúng tôi cũng tận tâm trong việc hỗ trợ lẫn nhau vượt qua những khó khăn hàng ngày khi làm công việc này.

Nghị trình này được xây dựng từ nhiều nguồn.

Trên hết thảy, chúng tôi biết rằng nghị trình này vẫn còn dang dở và mới chỉ là một góc nhìn về những điều cần làm để mang lại sự biến chuyển. Các chính sách liệt kê trong nghị trình là những hòn đá kiến tạo nên sự biến chuyển này, nhưng chưa thể gói gọn toàn bộ sự thay đổi mà chúng ta cần. Cũng vậy, mọi tổ chức tham gia kiến lập nên Nghị Trình này cũng chưa thể tiếp nhận tất cả lập trường trong các chính sách nêu tại đây, tuy nhiên chúng tôi đều chung một niềm tin rằng cần phải có một tầm nhìn toàn diện, lấy người sống sót làm trung tâm để đạt được những thay đổi mà chúng ta tìm kiếm. Cùng nhau, đội ngũ chúng tôi tập hợp được những nhu cầu và trải nghiệm vô cùng đa dạng—đôi khi còn trái ngược nhau—từ đó chúng tôi đã tạo nên một nền tảng, để sống và hít thở, vượt xa những gì mà các thành tố đơn lẻ của chúng tôi có thể làm được. Điều cho cảm giác như bất khả thi chỉ vài tháng trước thì nay đã rất gần trong tầm với rồi. Dù vậy, khi cố gắng vẽ nên tầm nhìn về một thế giới không có bạo hành tình dục hộ những người sống sót, điều này đồng nghĩa với việc quan điểm của chúng tôi cũng thay đổi, lớn mạnh và phát triển. Đây là một nền tảng sẽ liên tục được chuyển biến và tái hiện.

Dưới đây, quý vị sẽ thấy một danh sách về các giá trị tổng hợp của chúng tôi trong bối cảnh hiện tại. Tại mọi thời điểm trong quá trình này, chúng tôi đều nỗ lực hướng tới những giá trị đó để làm căn cứ cho cuộc đối thoại và công việc của mình. Không phải lúc nào chúng tôi cũng hiểu đúng và chắc chắn là còn rất nhiều điều cần học hỏi.

Cách sử dụng nghị trình này: Mục đích của nghị trình này là làm cơ sở cho các bên đối thoại và được điều chỉnh theo nhu cầu của quý vị. Mục đích của nghị trình là nhằm thúc đẩy và làm căn cứ cho sự thay đổi về chính sách. Với suy nghĩ ấy, chúng tôi hy vọng quý vị sẽ sử dụng tài liệu này như một công cụ tổ chức riêng ở thành phố và tiểu bang của mình. Chúng tôi muốn những người ra quyết định và các viên chức đắc cử hãy xem và biết rằng nghị trình này đã được lập nên bởi hàng nghìn người sống sót, những người đang đòi hỏi sự thay đổi và sẽ không bao giờ lặng im.

Chúng tôi xin bày tỏ lòng biết ơn to lớn tới những người đã giúp tạo nên tài liệu sống động, đi vào cuộc sống này. Nó thuộc về tất cả chúng ta.

-Nhóm Biên Soạn Nghị Trình cho Người Sống Sót

KHUNG GIÁ TRỊ

Sáng kiến Nghị Trình cho Người Sống Sót hoạt động theo những giá trị sau đây:

  1. Công việc của chúng tôi vì người sống sót và do người sống sót, tập trung vào các chiến lược và chiến thuật hỗ trợ người bị bạo hành tình dục gây tổn hại, giúp họ sống sót, chữa lành vết đau và thực hiện hành động vì mục đích tạo nên sự thay đổi mang tính hệ thống, nhằm can thiệp, ngăn chặn và chấm dứt nạn bạo hành tình dục.
  2. Chúng tôi nhận ra rằng nạn bạo hành tình dục xảy ra đối với tất cả các nhóm bản dạng giới, bao gồm hợp giới và chuyển giới nữ, nam và trẻ em, cũng như nhóm người không theo tiêu chuẩn giới và không nhận mình là giới nam hay nữ.
  3. Chúng tôi tập trung vào tiếng nói và trải nghiệm của những nhóm bên lề và ít hiện diện nhất. Chúng tôi xem xét các cách mà nhiều cấu trúc phân cấp quyền lực và đặc quyền định hình nên tính yếu thế và trải nghiệm nạn bạo hành của chúng ta, bao gồm cách thuyết giải và di sản của chế độ nô lệ và thuộc địa. Chúng tôi tin rằng những người ở gần nỗi đau nhất từ những hệ thống và lịch sử này nên ở vị trí trung tâm và thúc đẩy các giải pháp vì người sống sót. Trong đó bao gồm người Da Đen, Bản Xứ và các nhóm người da màu khác. Trong đó cũng bao gồm các nhóm bị áp chế địa vị xã hội, đa dạng tính dục, chuyển giới, liên giới tính và không nhận mình là giới tính nam hay nữ, thanh thiếu niên, người lao động, người nhập cư được pháp luật bảo vệ hoặc không, người bị khuyết tật, đang hoặc từng bị tống giam và các đối tượng vẫn bị coi là nhóm bên lề khác trên phạm vi toàn cầu. Chúng tôi nhận ra rằng giải pháp của mình phải có tầm nhìn, thể hiện ở cách chúng tôi hiểu về sự biến chuyển căn bản ra sao.
  4. Chúng tôi tin rằng thay đổi phải xảy ra ở nhiều cấp. Tổ chức, cá nhân, chính sách và văn hóa, tất cả đều cần biến chuyển. Chúng tôi đang theo đuổi những mục tiêu và chiến lược đại diện cho cách tận dụng tốt nhất và nhiều nhất đối với sự gắn kết tập thể của mình.
  5. Chúng tôi không tin rằng bạo hành tình dục tồn tại trong một cái hầm kín. Chúng tôi tin rằng công việc làm thay cho người sống sót cần phải phản ánh được mối liên kết nội tại giữa vô vàn các hình thức của bạo hành và áp chế, trong đó bao gồm nhưng không giới hạn ở bạo hành gia đình, quấy rối, cưỡng chế và bạo lực trong việc thực thi pháp luật. Khi sử dụng thuật ngữ ‘bạo hành tình dục’, chúng tôi coi đây là một phần của vô vàn những hình thức phức tạp như vậy. Chúng tôi cũng nhận ra rằng loại bạo hành này diễn ra theo những cách giao thoa với chủng tộc, màu da, nguồn gốc quốc gia, tình trạng khuyết tật, tình trạng nhập cư và các đặc điểm nhận dạng khác, những yếu tố mà khiến cho một số khiếu nại về bạo hành tình dục thậm chí còn ít được nghiêm túc xem xét hay tin tưởng.
  6. Chúng tôi muốn tạo ra một không gian chào đón và lưu giữ trải nghiệm của mọi người tại bất kỳ điểm nào trên hành trình trở thành người sống sót của họ, cũng như của những người không nhất thiết coi bản thân là người như vậy, nhưng do trải nghiệm bản thân, lại có mối liên hệ sâu sắc với tác động của việc sống sót.
  7. Chúng tôi thực thi sự công bằng về ngôn ngữ bằng cách đảm bảo khả năng tiếp cận với dịch vụ đa ngôn ngữ trong các không gian cộng đồng của mình. Chúng tôi trân trọng và khích lệ các cộng đồng không dùng tiếng Anh làm ngôn ngữ chính, mời họ tham gia với tư cách là người kể chuyện, chuyên gia về chính sách và người đại diện cho công việc của chúng tôi.
  8. Chúng tôi mang lại công bằng cho người khuyết tật bằng cách đảm bảo cung cấp tiện ích trợ năng cho người bị khuyết tật trong các không gian ảo và sự kiện của mình, ví dụ như chèn ngôn ngữ ký hiệu và phụ đề cho các sự kiện, cũng như đảm bảo nâng cao trải nghiệm độc đáo và nhu cầu của người sống sót bị khuyết tật.
Safe exit